Thứ Sáu, 22 tháng 9, 2017

Khi người dân đã vượt qua sợ hãi, dám xuống đường...

"Khi người dân bãi thị, bước chân xuống đường đòi hỏi quyền lợi chính đáng là họ đã bước một bước qua nỗi sợ đàn áp, họ đã tiến một bước trong việc nhận thức quyền công dân. Hãy ca ngợi điều đó và hi vọng nó lan tỏa. Việc chê bai chỉ trích và bài bác hình thức, sự khác biệt chỉ đẩy các nhóm người ra xa nhau, làm cho xa cách và tạo sự mâu thuẫn không đáng có, không cần thiết. Từ những bước đầu tiên này, họ sẽ có những bước tiếp theo, hãy ủng hộ và chia sẻ mà không phán xét, điều đó mới làm cho các nhóm người đấu tranh vì những mục đích khác nhau dần dần có điểm chung".
Tại sao phải làm cho cách xa?
Ngày 19/9/2017 bà con tiểu thương chợ An Đông bãi thị, biểu tình trước cổng chợ để đòi quyền lợi chính đáng, đòi minh bạch, yêu cầu câu trả lời thỏa đáng từ ban quản lý chợ và UBND quận 5 về việc: Số tiền họ đóng góp sửa chợ sau bốn năm mà BQL chợ không thực hiện thi công. Bắt tiểu thương ký hợp đồng thuê sạp trong khi họ đã mua hẳn sạp trước đó nhiều năm.

Hình ảnh người dân chợ An Đông biểu
 tình hôm qua. Nguồn ảnh: Báo Thanh Niên.
Bà con tiểu thương xuống đường biểu tình và tuần hành về UBND thành phố với đồng phục áo đỏ in chữ “chợ truyền thống An Đông.” Băng rôn, “Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh.” Nhìn hình ảnh và theo dõi live stream, tôi thấy:

1.Về nội dung: Yêu cầu và đòi hỏi rõ ràng, tập trung vào chủ đề chính. Mục tiêu rõ ràng.

2.Về tổ chức: Rất quy củ. Thể hiện qua đồng phục, nội dung yêu cầu in trên băng rôn. Người tổ chức đoàn đi nhắc nhở việc giữ hàng và bà con tiểu thương làm theo. Tính tổ chức cao.

3.Thành công bước đầu: Có được cuộc đối thoại với lãnh đạo quận 5 và lãnh đạo thành phố. (Việc sau đó lãnh đạo thực hiện lời hứa như thế nào tính sau và đấu tranh tiếp.)

4.Chiếm được sự đồng cảm và ủng hộ của rất nhiều người dân.

Những gì cần có và cần đạt được cho một cuộc biểu tình họ đã làm được và làm rất tốt.

Từ hôm qua đến nay, tôi cũng đọc kha khá stt chê bai họ, chủ yếu nhắm vào hình thức, việc họ sử dụng màu đỏ làm nền áo, cờ nước và băng rôn ghi “đảng cộng sản quang vinh.” Những chỉ trích:

-“Họ chỉ đấu tranh cho quyền lợi của chính họ thôi.”

Xin thưa, đấu tranh cho chính quyền lợi của mình là điều thiết thực nhất, căn bản nhất, chính đáng nhất. Có gì sai mà chê? Đừng thần thánh, lý tưởng hóa mục đích đấu tranh và đòi hỏi sự hi sinh “cho dân cho nước” mà không phải ai cũng có thể làm được.

-“Mang cờ máu, băng rôn ghi đảng quang vinh là chưa nhận thức được nguyên nhân vì sao mình bị chèn ép thì đấu tranh không hiệu quả, đấu tranh mà đầu còn đảng thì đừng có đấu tranh.”

Xin thưa, đừng dùng nhận thức, hệ quy chiếu của bản thân áp vào họ và buộc họ phải nghĩ như mình, làm như mình. Hãy tôn trọng nhận thức và hành động của họ. Đó là bước đầu tiên trong việc thấu hiểu. Đừng đòi hỏi họ những điều mà bản thân mình muốn vì mục đích của bạn và của họ khác nhau.

Khi người dân bãi thị, bước chân xuống đường đòi hỏi quyền lợi chính đáng là họ đã bước một bước qua nỗi sợ đàn áp, họ đã tiến một bước trong việc nhận thức quyền công dân. Hãy ca ngợi điều đó và hi vọng nó lan tỏa. Việc chê bai chỉ trích và bài bác hình thức, sự khác biệt chỉ đẩy các nhóm người ra xa nhau, làm cho xa cách và tạo sự mâu thuẫn không đáng có, không cần thiết. Từ những bước đầu tiên này, họ sẽ có những bước tiếp theo, hãy ủng hộ và chia sẻ mà không phán xét, điều đó mới làm cho các nhóm người đấu tranh vì những mục đích khác nhau dần dần có điểm chung.

Cá nhân tôi, nhìn những điểm 1,2,3,4, tôi thấy bà con giỏi hơn mình rất nhiều.

FB Nguyễn Thị Bích Ngà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét