Thứ Năm, 18 tháng 1, 2018

Tâm sự nhói lòng của con gái ông Đinh La Thăng

Tâm sự nhói lòng của con gái ông Đinh La Thăng
Mới đây, con gái của ông Đinh La Thăng (Facebook Ly Dinh) đã đăng tải dòng trạng thái xúc động về cha mình: “Không ít lần trước đây đã thầm ước ao bố là một người bình thường như bao người khác… Nhưng nếu cuộc đời này thực sự chỉ là cõi tạm, thì ở một thế giới khác, con vẫn mong được tiếp tục là con gái bố… dẫu lúc đó bố chỉ là ma tù…

Cảm ơn anh chị phóng viên đã tường thuật khá chi tiết lời sau cùng tại phiên toà sáng nay để gia đình ở ngoài có thể đọc được những suy nghĩ, tâm tư của người ở trong tù. Ông Thăng rút từ túi áo ngực ra một tờ giấy đã được chuẩn bị sẵn và đọc:

Trước tiên, cho phép bị cáo được cám ơn HĐXX đã điều hành phiên tòa dân chủ, khách quan,theo tinh thần Hiến pháp 2013, và tinh thần cải cách tư pháp… Cám ơn luật sư đã tham gia phiên tòa với sự hiểu biết pháp luật sâu sắc, với các ý kiến rất sắc sảo.

Cách đây đúng 35 năm, khi tốt nghiệp trường ĐH ra trường, bị cáo cùng bạn gái (bây giờ là Vợ) đã lên công tác tại công trường nhà máy thủy điện Sông Đà với khát vọng chinh phục của tuổi trẻ.

Sau 35 năm công tác, trong đó có 33 năm được vinh dự được đứng trong hàng ngũ của Đảng CS Việt Nam quang vinh, bị cáo đã luôn cố gắng phấn đấu để hoàn thành nhiệm vụ được giao. Hôm nay bị cáo không bao giờ nghĩ mình phải đứng trước phiên tòa để nói lời sau cùng. Đây thực sự là sự đau xót và bất hạnh đối với bị cáo và gia đình.



Trong công việc bị cáo luôn làm việc trách nhiệm, quyết liệt với công việc, dám nghĩ, dám làm và dám chịu trách nhiệm.

Bị cáo làm việc không có ngày nghỉ lễ, nghỉ tết. Vợ bị cáo mỗi dịp tết đến đều hỏi tết này anh đi công trường nào, chứ không bao giờ hỏi tết này anh có nhà không. Khi vợ bị cáo sinh hai con gái, bị cáo không có nhà, nhưng vợ của cấp dưới sinh thì bị cáo đi thăm…Trong công việc bị cáo luôn làm việc trách nhiệm, quyết liệt với công việc, dám nghĩ, dám làm và dám chịu trách nhiệm.

Còn nhớ năm 2010, khi đó nhà máy lọc dầu Dung Quất đang ở thời kỳ rất khó khăn, gặp trục trặc. Anh Giang lúc đó là Trưởng ban quản lý, vợ sinh ở TP. HCM có xin bị cáo nghỉ một tuần để về nhà thăm vợ. Nhưng anh Giang nghỉ thì không có ai chỉ huy ở đó cả. Bị cáo có nói “Thôi cậu chịu khó ở lại công trường để tớ đi thăm vợ cậu”. Và bị cáo đã đến thăm vợ anh Giang ở TP. HCM.

Bị cáo luôn nỗ lực cố gắng, nỗ lực hoàn thành công việc, với trách nhiệm là người đứng đầu. Ở PVN tồn tại khuyết điểm và cả sai phạm để hôm nay một số người nguyên là lãnh đạo phải đứng trước tòa để nhận trách nhiệm của mình.

Ở ngành giao thông vận tải, trong 5 năm giữ cương vị đứng đầu, bị cáo còn nợ nhân dân một đường bộ cao tốc bắc nam, nợ nhân dân sân bay Long Thành, nợ một tuyến đường sắt cao tốc Hà Nội- TP. HCM với ước vọng “sáng ăn phở ở Hà Nội, tối uống cà phê ở TP. HCM”, nợ người dân vùng sâu vùng xa hàng nghìn cây cầu dân sinh để họ có thể đi lại được an toàn, thuận tiện như người dân những vùng khác…

Ở TP. HCM, bị cáo còn nợ người dân khát vọng đưa TP. HCM trở lại vị trí của Hòn ngọc Viễn Đông- vị thế số 1 ở Đông Nam Á ; nợ người dân thành phố về một thành phố bình an, không trộm cắp, không cướp giật…; nợ người dân thành phố về một khát vọng biến TP. HCM thành trung tâm hành chính mới. Bị cáo nợ người dân về khát vọng biến Củ Chi thành một trung tâm hành chính mới, nợ người dân Cần Giờ khát vọng trở thành một Singapore mới của Việt Nam; nợ người dân TP một chỗ ở tiện nghi với giá cả hợp lý, nợ người dân đang sống trong những ngôi nhà ổ chuột một chỗ ở mới..

Bị cáo xin được cúi đầu xin lỗi Đảng, xin lỗi nhà nước, xin lỗi cán bộ ngành dầu khí, ngành giao thông vận tải, xin lỗi người dân TP. HCM

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng từng nói: Mỗi một sự việc cụ thể có bối cảnh và nguyên nhân của nó, do vậy xem xét toàn diện trong xu thế vận động, phát triển và hướng về tương lai. Xử lý cán bộ không phải đánh một đòn chết tươi để con người ta không ngóc đầu lên được. Việc xử lý cốt để người ta khắc phục, sửa chữa, tiến bộ, cốt để người ta trưởng thành, tự nhận ra khuyết điểm để sửa. Đây chính là tư tưởng về công tác cán bộ của Đảng, của bác Hồ, vừa thể hiện tính nghiêm minh của pháp luật, vừa thể hiện tinh thần độ lượng, khoan hồng của pháp luật.

Bị cáo mong HĐXX thấm nhuần quan điểm của Đảng, của pháp luật, phù hợp căn cứ pháp lý để không một ai bị đánh chết tươi, để mọi người đều có cơ hội ngóc đầu lên được, để mọi người có cơ hội sửa chữa, tiến bộ, trưởng thành và thấy sai thì sửa.

Mong HĐXX đánh giá đúng hành vi, bản chất của sự việc. Sau vụ án này, bị cáo phải đối mặt với một vụ án khác cũng xảy ra tại PVN.

Bị cáo không biết tới đây có còn lời nói sau cùng nào nữa không. Bị cáo mong HĐXX xem xét đến hoàn cảnh cụ thể của bị cáo để bị cáo có thời gian chấp hành các án phạt, để trước khi nhắm mắt xuôi tay cũng được công nhận là người đã hoàn thành nhiệm vụ. Suốt 35 năm công tác, bị cáo tự nhận thấy chưa hoàn thành chức trách nhiệm vụ của mình.

Năm 2012, Chủ tịch Hội Nông dân Việt Nam có đưa cho bị cáo một lá thư của người nông dân. Người nông dân đó nói : Ông Thăng ơi, ông cứ quyết liệt làm việc vì người dân chúng tôi đi, nếu ông không được làm Bộ trưởng nữa thì ông về với chúng tôi, làm trường thôn, hàng ngày ông đi làm ruộng, đi câu cá với chúng tôi, tối về uống rượu lá chuối với chúng tôi.

Bây giờ ước mơ nhỏ nhoi đó cũng không còn nữa. Cũng đành lỡ hẹn với người nông dân đó.

Khi bị cáo bị Ban chấp hành Trung ương ký luật, con gái bị cáo nói: thôi bố ạ, cũng may tết này bố được ở nhà. Nay ước mơ nhỏ nhoi đó bị cáo cũng không có cơ hội thực hiện. Tết này không phải đi công trường nữa nhưng phải vào tù.

Các luật sư bảo bị cáo, hai cháu ngoại đến nay vẫn hỏi sao ông ngoại đi công tác lâu về thế.


Đến nay mọi ước mơ, khát vọng của bị cáo đã bị khép lại.

Bác Hồ nói nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại. Vào tù rồi bị cáo mới cảm nhận được giá trị lớn lao của hai chữ tự do…

Nhưng dù ở bất kỳ thời điểm nào, bị cáo cũng tuyệt đối trung thành với Đảng, nhà nước, nhân dân, tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, tin tưởng ở sự xử lý công tâm, công bằng, khách quan của HĐXX.

Bố bị cáo mới bị cấp cứu chiều hôm kia tại bệnh viện Bạch Mai, vì vậy bị cáo mong HĐXX, cơ quan tố tụng xem xét cho bị cáo được thay đổi biện pháp ngăn chặn, để bị cáo được chăm sóc bố. Bố bị cáo đã 87 tuổi, đang mắc bệnh hiểm nghèo. Xin cho bị cáo được ăn cái tết cuối cùng với gia đình, bạn bè, người thân, sau đó bị cáo sẽ chấp hành án phạt tù mà chưa biết bao giờ mới ra được.

Về trách nhiệm, bị cáo đã nhận ngay từ đầu, xin HĐXX xem xét cho các bị cáo khác, chỉ vì trách nhiệm mà vướng vào vòng pháp lý. Xin cho bị cáo được nhận thay các bị cáo đó, để họ được hưởng sự khoan hồng của pháp luật.

Trước mắt là những ngày dài vô tận trong lao tù nhưng bị cáo luôn tin tưởng vào sự công minh của pháp luật và HĐXX.

Cuối cùng bị cáo xin được cảm ơn Đảng, Nhân dân, TANDTC, VKSNDTC, các luật sư, cảm ơn T16 Bộ Công an…
Cám ơn gia đình, vợ con, bị cáo vào tù rồi mới thấy giá trị lớn lao của gia đình, vợ con đã dành cho bị cáo. Rất đớn đau. Cám ơn bạn bè, người thân, đồng chí, đồng nghiệp đã có sự cảm thông, chia sẻ với hoàn cảnh của bị cáo.

Cuối cùng bị cáo cảm ơn HĐXX phiên tòa, cám ơn VKS, các luật sư…

Theo PLO
http://giaitrivn.today/tam-su-nhoi-long-cua-con-gai-ong-dinh-la-thang-o-mot-gioi-khac-con-van-mong-duoc-tiep-tuc-la-con-gai-bo-dau-luc-bo-chi-la-ma-tu/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét