Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2018

Tiếng khóc trước cửa nhà trời

Tiếng khóc trước cửa nhà trời
FB Hoàng Hải Vân 18-5-2018 - Nửa đêm trên thiên đình. Ngọc hoàng thượng đế giật mình thức giấc. Ông vừa nghe tiếng khóc. Làm thượng đế mấy vạn tỉ năm trên thiên đình này, lần đầu tiên ông nghe tiếng khóc. Ông gọi Nam Tào tới.
– Ai khóc vậy?

Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang đứng
– Bẩm thượng đế, đó là tiếng khóc của Sơn thần Thổ địa nước Việt Nam.
– Sơn thần canh rừng, Thổ địa giữ đất, sao lại lên đây khóc?
– Thưa, họ bị đuổi khỏi rừng khỏi đất, không còn chỗ trú ngụ nên phải lên đây tị nạn. Họ nhớ đất nhớ rừng nên khóc ạ.



– Ai đuổi họ và vì sao đuổi họ?

– Yêu quái đuổi để lấy đất làm dự án ạ.

– Yêu quái nào to gan vậy?

– Đám yêu quái này hạ giới gọi là “nhóm lợi ích” lũng đoạn chính sách đất đai, chúng coi trời bằng vung.

– Đám yêu quái đó do ai quản?

– Chẳng ai quản được, vì chúng có bửu bối.


– Bửu bối đó là cái gì?

– Đó là điều luật cho phép cơ quan nhà nước thu hồi đất của dân giao cho đám yêu quái.

– Ta nghe nói luật được ban hành để bảo vệ dân, sao lại ban hành để bảo vệ yêu quái?

– Là do đám yêu quái bỏ tiền ra mua những người làm luật để những người này lừa dối những người ban hành luật.

– Ta biết hạ giới Việt Nam có nhiều yêu quái nên đã cho phép lập cái lò, áp dụng luật nhân quả của ta, biến tất cả yêu quái thành củi đưa vào lò. Sao đến giờ đám yêu quái này vẫn còn tại ngoại?

– Bẩm,đám yêu quái này không đưa vào lò được ạ.

– Vì sao?

– Vì chúng có bửu bối.

– Sao không đốt cái bửu bối đó đi?

– Bẩm, đốt bửu bối này phải có quy trình, mà quy trình thì đám yêu quái kia đang khống chế…



Thượng đế bất giác thở dài. Ông nhận ra cái vòng lẩn quẩn : muốn đốt đám yêu quái kia thì phải đốt cái bửu bối của chúng trước, mà muốn đốt cái bửu bối của chúng thì phải thực hiện theo quy trình, trong khi quy trình thì bị yêu quái khống chế. Bửu bối không đốt được thì đám yêu quái vẫn lộng hành. Ông gọi Thái thượng lão quân tới.

– Lão quân cho ta mượn cái lò bát quái của ông mang xuống hạ giới Việt Nam đốt sạch đám yêu quái kia được không?

– Cái lò của thần vốn được thiết kế để luyện linh đơn. Ngày xưa Thượng đế bí quá phải nhờ thần đốt Tôn Ngộ Không, nhưng đốt không chết, thần nhận ra khiếm khuyết của nó là vẫn có chỗ nấp. Thần đang sửa lại cái lò, nhưng sửa gần 2000 năm rồi vẫn chưa xong, giờ mang lò xuống đốt yêu quái e rằng không hữu hiệu.

– Chẳng lẽ đám yêu quái này tài hơn Tề thiên đại thánh?

– Tài của Đại thánh thì ăn thua gì so với đám yêu quái cướp đất. Đại thánh là người ngay, chỉ hỗn láo một đoạn, còn đám này thì yêu quái toàn tòng. Vả lại Đại thánh chỉ có một mình, còn đám yêu quái thì liên kết tạo thành sức mạnh biến hóa gấp ngàn vạn lần Đại thánh. Thần e rằng dù cho cái lò của thần có khắc phục được khiếm khuyết vẫn không hữu dụng.

– Đến cái lò của trời cũng bất lực à?


– Đúng vậy, thưa Thượng đế. Nhưng thần nghe nói “ngoài trời còn có trời”, ở đó có thể có cách hay hơn cách của chúng ta. Để thần vân du một chuyến xem thử, nhưng trước mắt thần phải luyện cho đủ linh đơn để cứu mấy vạn Sơn thần Thổ địa đói khát bệnh tật đang tị nạn trước cửa nhà trời đã!

Thượng đế đi nằm, nhưng ông không tài nào ngủ được. Bên tai ông, tiếng khóc mỗi lúc một thê lương. Ông không thể biết đến bao giờ thì tiếng khóc thê lương này chấm dứt.

1 nhận xét: